Mình mới có đăng một topic về cách chúng ta vượt qua bệnh tâm lý, hơi buồn một chút vì có vẻ như đa phần mọi người chưa hiểu rõ vấn đề mà mình muốn đề cập, vì mình ghi rõ là BỆNH TÂM LÝ, tức là bệnh, chứ không chỉ đơn thuần là những vấn đề tâm lý và stress mà ai cũng gặp phải. Bệnh tâm lý có lẽ đã hiện hữu ở quanh cuộc sống của chúng ta, có thể xảy đến với bất cứ ai, những ảnh hưởng của bệnh tâm lý thực sự là không thể xem thường, chúng có sức tàn phá rất đáng sợ đối với tâm trí và cuộc sống của những người không may mang bệnh. Mình cảm thấy khá buồn vì một vài bạn vẫn tỏ ra xem thường bệnh tâm lý.
Thậm chí chế nhạo những người bị bệnh, cho rằng họ ảo tưởng, nhưng thực sự là nếu bị bệnh thật thì bạn sẽ không bao giờ đùa cợt về chúng như vậy. Vì là bệnh, nên những người mang trong mình căn bệnh tâm lý cần phải có một quá trình chiến đấu rất dài lâu và cũng phải rất kiên trì mới có thể vượt qua được, chứ không phải họ có thể đơn giản chiến thắng nó trong ngày một ngày hai như là với các vấn đề tâm lý, stress mà mọi người thường gặp phải. Như một sự chia sẻ cụ thể hơn về vấn đề mình đề cập tới, mình viết bài viết này để chia sẻ kinh nghiệm của bản thân mình trong quá trình chiến đấu với bệnh tật.
Bản thân mình là một người bị bệnh tâm lý, cụ thể là bệnh Rối loạn cảm xúc lưỡng cực, mình cũng đã điều trị hơn 7 năm nay, cũng trải nghiệm nhiều về bệnh, quan sát những người cùng điều trị bệnh, vì vậy mà có lẽ mình rất hiểu những gì người bị bệnh tâm lý phải trải qua, phải đối mặt và xử lý, đây thực sự là một cuộc chiến, mình là người đã gần chiến thắng bệnh tật, nên có lẽ sẽ có chút kinh nghiệm để chia sẻ với mọi người, để mọi người có một chiến lược chiến đấu với bệnh tật phù hợp và đỡ vất vả hơn. Mình sẽ không chỉ kể kinh nghiệm của bản thân, mà còn từ những quan sát từ những người xung quanh của mình, vì vậy không phải tất cả đều chính xác với trường hợp của bản thân mình.
Tuy nhiên vì bệnh tâm lý được gây ra bởi nhiều nguyên nhân, nên bài viết của mình sẽ không giải quyết hết được vấn đề của từng bạn, ví dụ như có bạn từng bị xâm hại, bị bắt nạt, đổ vỡ hạnh phúc gia đình, thì các bạn sẽ phải nỗ lực nhiều hơn và đặc thù hơn những người bị bệnh tâm lý bình thường khác, nghị lực ở đây sẽ là một yếu tố rất quan trọng đối với các bạn, nếu bạn cảm thấy khó tự mình vượt qua, hãy tìm sự trợ giúp của bác sĩ, chuyên viên tâm lý, họ sẽ có những tư vấn và trợ giúp chúng ta tốt hơn. Giờ mình xin phép đi vào vấn đề chính nhé. Điều đầu tiên mà những người bị bệnh tâm lý cần phải nghĩ tới.
Đó là tới khám bệnh tại các bệnh viện tâm thần, và uống thuốc, đó không phải là phương pháp duy nhất, nhưng là tốt nhất và cần thiết nhất để chúng ta có thể chiến đấu với bệnh tật, nhiều người ngại ngần vì sợ bệnh viện, sợ người ta phán xét vì mình tới bệnh viện tâm thần, sợ tiếp xúc nơi đông người, hoặc sợ thuốc gây hậu quả không tốt tới sức khỏe của mình, nhưng thực sự thuốc là phương thức chữa trị tốt nhất cho hầu hết các bệnh tâm lý từ mức độ trung bình tới nặng, nếu ở mức độ nhẹ, các bạn có thể tự điều chỉnh lối sống sẽ có thể dần dần khỏi bệnh được, nhưng nếu bị nặng, bạn tuyệt đối cần tới sự trợ giúp của thuốc!
Nếu không có thuốc, thì sự nguy hiểm của bệnh đối với chúng ta sẽ không thể lường hết được, nếu mình không có thuốc, có lẽ mình không còn ngồi đây chia sẻ với bạn những dòng này, thuốc thực sự sẽ giúp đỡ bạn rất nhiều trong cuộc chiến với bệnh tật. Bên cạnh đó thì bệnh viện tâm thần cũng không phải là nơi của những người bị bệnh tâm thần như nhiều người vẫn ngộ nhận, mà ở đó đa phần họ sẽ chữa các bệnh về tâm lý, thần kinh, tới đó bạn sẽ gặp rất nhiều những người cũng bị bệnh như chúng ta, được gặp và trò chuyện, kết bạn cùng họ là một điều rất thú vị. Bạn hãy cố gắng vượt qua nỗi sợ đám đông của bản thân để tới bệnh viện.
Đó sẽ là lựa chọn tốt nhất để bạn chiến đấu với bệnh tật, nếu như không thể, bạn cũng có thể thử tìm đến nhà riêng của bác sĩ để khám, tuy nhiên mình vẫn khuyên các bạn nên đến bệnh viện để khám, vì họ sẽ làm những xét nghiệm chi tiết để đánh giá chính xác được mức độ bệnh của chúng ta, từ đó có phác đồ điều trị phù hợp. Nhưng cũng có một số vấn đề liên quan mà các bạn cũng cần chú ý, đầu tiên không phải bệnh viện nào cũng sẽ tốt, không phải bác sĩ nào cũng sẽ có tâm và phù hợp với từng người bệnh, theo kinh nghiệm của mình, thì các bạn nên tham khảo một danh sách những bác sĩ được nhiều người tin tưởng và tìm đến, có kinh nghiệm và chuyên môn tốt nhất để thử đến từng nơi khám.
chọn người tốt nhất đầu tiên, nếu không hợp thuốc, hãy báo ngay cho bác sĩ để bác sĩ thay đổi thuốc, nếu việc thay đổi vẫn không hiệu quả, thì bạn nên nghĩ tới việc thay đổi bác sĩ, tới khi nào tìm được người phù hợp thì dừng lại. Bên cạnh đó thì việc uống thuốc có thể gây ra những tác dụng phụ không mong muốn, nhưng tác dụng phụ cũng tùy trường hợp, không phải ai cũng bị, không phải uống thuốc nào cũng bị, như mình, thì thời gian uống thuốc hầu như mình không gặp phải tác dụng phụ gì cả, vì hợp thầy, hợp thuốc, đó thực sự là một điều rất may mắn. Vấn đề này phụ thuộc phần lớn là ở sự may mắn, một phần nhỏ là ở cách các bạn tiếp cận và tìm hiểu về các bác sĩ.
Các bác sĩ có chuyên môn giỏi sẽ giúp chúng ta ổn định hơn, ít gặp vấn đề hơn trong việc sử dụng thuốc. Mình điều trị bằng thuốc trong khoảng 7 năm nay, thì tình trạng nó không tốt trong ngày một, ngày hai, mà là cả một quá trình, sự tiến bộ có khi được tính bằng năm chứ không phải bằng ngày. Chính vì vậy, các bạn nên xác định rằng cuộc chiến với bệnh tâm lý là một cuộc chiến cực kỳ lâu dài, chứ không phải ngày một ngày hai mà chúng ta có thể vượt qua một cách nhanh chóng được. Chính vì đây là một cuộc chiến lâu dài, nên các bạn cần xác định cho mình một tinh thần phù hợp, đặt niềm tin ở bản thân trong một cuộc chiến lâu dài.
Bên cạnh đó, bạn cũng cần cố gắng xây dựng cho mình một niềm tin để bám víu mỗi khi tuyệt vọng. Những người bị bệnh tâm lý là những người cực kỳ nhạy cảm, điều đó mình hiểu rất rõ, vì bản chất mình là một người nhạy cảm, có thêm bệnh vào nữa, nó nhân lên rất nhiều lần, và thực sự là những ảnh hưởng của nó phải dùng từ đáng sợ để mô tả, nhưng trong quá trình chữa bệnh, mình dần dần đã lựa chọn cho mình một thái độ lạnh lùng hơn, vô tâm hơn, không quan tâm nhiều tới cảm xúc, những hành động của người khác, phớt lờ chúng đi dù là có thực sự ám chỉ tới mình, cố gắng gạt khỏi tâm trí không nghĩ tới coi như nó không tồn tại, tất nhiên là ở một mức độ vừa đủ. Còn tiếp...
Nguồn: Thanh Nguyễn