Thần bí chuyện đầu thai chuyển kiếp của cặp song sinh nhà Pollock

Cặp vợ chồng John và Florence Pollock, sống ở Hexham (Vương quốc Anh). Họ có hai cô con gái, Joanna (11 tuổi) và Jacqueline (6 tuổi).

Cặp vợ chồng John và Florence Pollock, sống ở Hexham (Vương quốc Anh). Họ có hai cô con gái, Joanna (11 tuổi) và Jacqueline (6 tuổi). Nhưng biến cố kinh hoàng đã xảy ra vào ngày 5/5/1957, khi hai đứa trẻ đang đi dạo trước mặt bố mẹ, cùng với cậu bé Anthony hàng xóm (9 tuổi). Họ đang trên đường tới nhà thờ ở Hexham thì bỗng một chiếc xe hơi ở chiều đối diện ngoặt sang và đâm vào 3 đứa trẻ. Người lái xe là một phụ nữ đang bị tác động bởi thuốc an thần và thuốc giảm đau, đã tông xe làm chết cả 3 đứa trẻ.

Quá trình điều tra, cảnh sát phát hiện người phụ nữ này đã cố tình đâm xe vào lũ trẻ. Ở thời điểm đó, bà ta đang lo sợ bị tước mất quyền nuôi con vì bệnh liên quan đến thần kinh và đây có thể là lý do dẫn đến hành động điên rồ. Tòa phán quyết đưa bà này vào trại tâm thần. Mặc dù đau khổ tột cùng khi bỗng chốc mất cả 2 cô con gái, nhưng vợ chồng nhà Pollock vẫn nuôi hy vọng về việc ổn định lại cuộc sống và xốc lại tinh thần sau nỗi mất mát đó.

Một năm sau, John phát hiện ra rằng vợ ông lại mang thai thêm một lần nữa. Florence lần này may mắn sinh đôi và đặt tên chúng là Gillian và Jennifer, cặp song sinh chào đời vào ngày 4/10/1958. Cặp chị em Gillian và Jennifer Pollock giống hệt nhau, nghĩa là chúng đến từ cùng một trứng, nhưng chúng lại có đôi chút khác biệt với một số đặc điểm bên ngoài, mà sự khác biệt này lại ăn khớp đến kỳ lạ với hai bé gái quá cố nhà Pollock. Theo đó, đứa trẻ có tên Jennifer đã có một đường trắng lạ trên trán giống như vết sẹo của chị gái Jaqueline từ một tai nạn xe đạp hồi xưa.

Jennifer còn có một vết chàm giống hệt người chị quá cố Jacqueline: chúng đều có hình ngón tay cái, ở cùng một vị trí trên đùi trái. Không chỉ vậy, chân của Jennifer có những đặc điểm rất giống với Jacqueline. Khi cặp sinh đôi đến 3 tuổi, John và Florence quyết định chuyển tới vịnh Whitley. Họ đã không trở lại Hexham cho đến khi cặp sinh đôi gần 4 tuổi. Theo đó, trong một lần khi gia đình lái xe qua Hexham, cặp song sinh bắt đầu chỉ ra các điểm mốc mà chúng chưa bao giờ đến trước đó.

Khi chạy ngang qua trường học mà hai người chị quá cố của chúng từng học, Jennifer và Gillian đã nói rằng đó là ‘trường học của con’ và chúng thường chơi ở đó. Và mặc dù gia đình Pollock đã chuyển từ Hexham tới sống ở vịnh Whitley cách đó 50km ngay sau khi chị Florence sinh đôi, hai bé có vẻ nhớ vùng Hexham với nhiều chi tiết. Mặc dù chưa thấy bao giờ, nhưng hai bé sinh đôi có thể mô tả ngôi trường mà Joanna và Jacqueline từng theo học.

Chúng cũng nhớ một sân chơi cũ của hai chị và nhớ tên trường là Hexham Abbey, cho dù chưa từng đến đây. Lúc trước, vì quá đau buồn, bà Florence Pollock đóng gói toàn bộ đồ chơi của hai bé Jacqueline và Joanna, cất vào kho để khỏi phải nhìn thấy những thứ gợi lại quá khứ đau buồn. Nhưng khi hai bé Gillian và Jennifer lên 4 tuổi, chúng bắt đầu đòi số đồ chơi mà mẹ đã cất đi, trong khi không hề biết từng có hai chị trên đời. Gia đình bắt đầu tìm lại những đồ vật cũ của Jacqueline và Joanna cho Jennifer và Gillian để xem phản ứng của chúng.

Nhưng thật kinh ngạc, hai đứa bé sinh đôi dường như rất nhớ đặc điểm của số đồ chơi kia, như thể chúng là của các bé. Thậm chí hai bé còn biết mỗi con vật đồ chơi đó được (Joanna và Jacqueline) đặt tên là gì, chia nhau sở hữu số đồ chơi hệt như hai chị của các bé đã từng làm. Jennifer và Gillian thậm chí còn có tính cách giống hai chị. Ví dụ, Joanna lớn hơn Jacqueline 4 tuổi nên luôn tỏ ra sẵn sàng bảo vệ em. Còn Gillian, ra đời trước Jennifer khoảng 10 phút, tỏ ra trưởng thành sớm hơn và luôn có ý thức bảo vệ người em song sinh của mình.

Vợ chồng Pollock cũng thấy rằng Gillian hòa đồng và rộng lượng hơn Jennifer, những phẩm chất mà chị cả Joanna cũng có. Hai đứa bé sinh đôi cũng thích những loại đồ ăn giống hết với hai người chị quá cố. Bốn chị em thậm chí giống nhau cả ở cách cầm bút chì, theo từng cặp. Gillian biết viết rất nhanh mà không cần ai dạy. Trong khi đó, người em song sinh Jennifer cầm bút chì như nắm đấm giống Jacqueline và phải vật lộn với việc học viết trong nhiều năm.

Và cũng trong nhiều năm, ông John Pollock vẫn không tin rằng Gillian và Jennifer là kiếp sau của hai cô con gái quá cố. Nhưng khi hai đứa trẻ song sinh bắt đầu nhớ chi tiết về vụ tai nạn, ông bắt đầu thay đổi suy nghĩ. Một lần, ông John Pollock nghe lỏm thấy hai con vừa chơi vừa nói chuyện về vụ tai nạn. Ông thấy Gillian nằm trên sàn nhà, đầu gối lên đùi Jennifer. Jennifer nói có máu chảy ra từ mắt mình bởi vì bị ô tô đâm. Suốt thời thơ ấu, Jennifer và Gillian luôn tỏ ra sợ hãi ô tô.

Mỗi lần đi ra đường, khi có ô tô chạy ngang qua, chúng đều tỏ ra rất hoảng sợ. Việc qua đường đối với hai bé là cả một cực hình. Hai bé tin rằng “bọn” ô tô muốn làm hại mình. Đỉnh điểm là khi hai bé gái bị đưa vào bệnh viện trong trạng thái cuồng loạn khi họ đang đi ngang qua một chiếc xe đang chen lấn. Chúng đã hét thất thanh “Chiếc xe! Nó đến để tóm lấy tụi con”. Nhưng mỗi ngày mỗi lớn, đến một thời điểm, cả hai chị em Jennifer và Gillian đều không còn sợ ô tô nữa.

Người ta nói đó là do ký ức của kiếp trước đã dần phai nhạt. Đó là lúc cả hai lên 5 tuổi. Nói cách khác, đó là lúc họ tách khỏi ký ức của hai người chị đã mất và nay bắt đầu sống cuộc sống riêng. Tuy nhiên, vẫn có những ký ức không mất đi. Năm 1981, Gillian lúc đó 23 tuổi nói trong đầu cô lâu lâu vẫn hiện lên hình ảnh mình đang chơi trong một bãi cát ở Whickham. Cô có thể mô tả chi tiết về thị trấn này ngay cả khi cô chưa hề tới đó. Đến giờ, vợ chồng John và Florence vẫn khẳng định rằng họ chưa bao giờ nói về hai chị em đã chết của chúng cho đến khi chúng trưởng thành. Và đến tận bây giờ, không ai có thể chứng minh hay bác bỏ câu chuyện về cặp song sinh kì lạ nhà Pollock.

Cùng danh mục

 
Tư vấn ngay