Sinh ngày 4/1/1994 tại Odense, Axelsen bén duyên với cầu lông từ năm lên 6 tuổi. "Cha tôi thường chơi cầu lông vào mỗi tối thứ Sáu và tôi bắt đầu theo ông ấy đến sân kể từ thời điểm đó. Từ nhà đến sân chỉ tầm 5 phút thôi, đó như một ngôi nhà thứ hai vậy," Axelsen nói về mối lương duyên của anh với môn cầu lông. 8 tuổi, trong khi nhiều đứa trẻ cùng trang lứa "ăn chưa no, lo chưa tới", Axelsen đã nhận ra mình có niềm đam mê đặc biệt với trái cầu và thường xuyên thi đấu với những đối thủ lớn tuổi hơn.
Tay vợt sinh ra ở xứ sở của những câu chuyện cổ tích cho biết thêm: "Mẹ tôi bảo là khi tôi lên mười, tôi đã có ý thức về việc trở thành một tay vợt chuyên nghiệp cho dù không hiểu hết ý nghĩa thực sự của điều đó." Vô đối ở nhiều giải U toàn Đan Mạch cho đến tuổi 15 nhưng bước ngoặt chỉ thật sự đến với Axelsen khi anh quyết định tham dự giải trẻ VĐTG ở Cape Town năm 2010 và đoạt luôn chức vô địch đơn nam. "Chiến thắng ở giải trẻ năm đó là kỷ niệm vô cùng đáng nhớ với cá nhân tôi.
Kể từ thời điểm đó tôi được chú ý nhiều hơn và lượng người theo dõi cũng tăng cao. Ở một khía cạnh nào đó, điều đó có thể khiến bạn cảm thấy áp lực, nhưng với tôi thì đó là cột mốc để tôi thấy rằng 'À! Mình đã trưởng thành'. Chỉ một năm sau chức vô địch trẻ VĐTG, Axelsen giành tiếp chức vô địch trẻ châu Âu 2011 khi mới chỉ 17 tuổi. Ở thời điểm đó, nghe theo lời khuyên của Pete Gade (vốn là một huyền thoại cầu lông), Axelsen đã quyết định lấn sân sang các đấu trường đẳng cấp cao của Liên đoàn cầu lông thế giới (BWF) và nhận được sự quan tâm của nhiều nhà tài trợ.
Axelsen từng trải qua cơn chấn động tâm lý khá lớn khi bố mẹ chia tay nhau khi anh mới chỉ 8 tuổi. Từng thừa nhận đó là một cuộc "khủng hoảng thời thơ ấu" nhưng tay vợt 23 tuổi vẫn lạc quan khi nhớ về ký ức thời xưa cũ: "Đó thật sự là thời điểm khó khăn và tồi tệ nhưng may mắn là bố mẹ tôi giải quyết vấn đề rất tốt. Tôi vẫn có thời gian gặp cả bố, mẹ lẫn chị gái. Hàng ngày chị gái vẫn đến sân với tôi, chị ấy chơi không nhiều nhưng luôn bên cạnh để tôi cảm thấy yên tâm."
Con đường lên chuyên nghiệp của Axelsen không trải đầy hoa hồng, và đã có lúc tài năng trẻ này tính buông xuôi: "Tham dự các giải đấu đẳng cấp cao là điều khó khăn hơn dự tính. Trận đấu dài hơi hơn, các đối thủ thi đấu ở cường độ cao hơn và nhiều trận đấu tôi chơi hay hơn nhưng vẫn thua, thật sự rất nản chí." Suốt một thời gian dài, Axelsen phải đặt lên bàn cân giữa việc lựa chọn sự nghiệp và con đường học vấn như nhiều bạn bè khác. Cuối cùng niềm đam mê thật sự đã giúp chành trai 23 tuổi tìm ra câu trả lời.
Anh rời quê hương Odense để tham gia Trung tâm Đào tạo Quốc gia Đan Mạch ở Brondby, ngoại ô Copenhagen. Axelsen nhớ lại: "Đó là quãng thời gian khó khăn nhất từ trước đến nay. Xa nhà, đối diện với sự cô đơn và mọi thứ vượt ngoài tầm kiểm soát. Các HLV hỏi 'Cậu muốn gì' - Tôi đáp 'Tôi muốn trở thành số 1 thế giới'. Chưa đầy 20 tuổi, quả thật việc luyện tập hơn 10 tiếng mỗi ngày với tôi là quá sức. Nhưng nếu tôi không chạy, các tay vợt khác sẽ đuổi kịp và thậm chí bỏ tôi lại phía sau lúc nào không hay."
Năm 2012 khi mới 18 tuổi, Axelsen tham dự giải Pháp Super Series và dù để thua trước Daren Liew của Malaysia, nhưng chàng trai tóc vàng vẫn kịp để lại những ấn tượng nhất định về chuyên môn. Ba năm sau ở tuổi 21, Axelsen đã có tên trong top 10 thế giới. "2015 là năm ấn tượng nhất trong sự nghiệp của tôi. Lối chơi cải thiện rõ rệt và tôi đã có thể đánh bại những tay vợt xuất sắc như Lin Dan." Axelsen hướng ngoại và tính cách của anh được bộc lộ qua từng điểm số.
Axelsen có thể la hét, nhăn nhó, thậm chí là có những ngôn từ hơi 'quá khích" ở những thời điểm nhạy cảm của trận đấu. Nhưng chung quy lại thì đây vẫn là mẫu tay vợt dễ nhận được sự yêu mến. Còn nhớ thời điểm mùa thu 2015 khi đang nhận được sự quan tâm nồng nhiệt của giới truyền thông, Axelsen đã không ngần ngại mời nhiều phóng viên đến từ Trung Quốc, Nhật Bản và Malaysia về nhà để chia sẻ về những kỷ vật thời thơ ấu, và cũng không quên nói như một nhà diễn thuyết về cơ duyên đưa anh đến với trái cầu trắng.
Tôi luôn nhìn vào mặt tích cực nhất của vấn đề. Một chiếc cốc có một nửa nước còn hơn một chiếc cốc không có gì. Tôi thường được hỏi là liệu có cảm thấy hối tiếc khi đã dành quá nhiều thời gian cho cầu lông hay không? Tuy nhiên với tôi đó là một sự may mắn rất lớn. Tôi được trải nghiệm với đam mê, được đi du lịch và gặp gỡ mọi người trên khắp thế giới", Axelsen nói.
Giây phút Axelsen đánh bại Chen Long để giành tấm HCV danh giá.
Nguồn: BBC