Nạn nhân trong vụ án là hai bà nội trợ đang làm nhân viên bán thời gian cho một siêu thị ở thành phố Nagaokakyo (tỉnh Kyoto). Khoảng 10 giờ sáng ngày 23/5/1979, cả hai sau khi tan làm đã rủ nhau vào rừng trúc nằm trên một ngọn núi gần đó để hái cây dương xỉ (tiếng Nhật là cây Warabi – một loại cây hay được người Nhật dùng làm nguyên liệu cho các món tráng miệng và bánh mochi). Tuy nhiên, sau đó cả hai đã mất tích và vào 2 ngày sau, ngày 25/5/1979 sau những nỗ lực tìm kiếm của gia đình và cảnh sát, thi thể hai người đã được phát hiện ở khu vực gần đỉnh núi trong tình trạng vô cùng bi thảm.
Sau khi khám nghiệm tử thi cảnh sát đưa ra kết luận: Nạn nhân A (43 tuổi): có hơn 30 dấu bầm tím trên người cho thấy nạn nhân đã bị bạo hành dã man và liên tục. 9 chiếc xương sườn bị gãy và gan bị vỡ. Có tinh trùng của hung thủ trên người cho thấy nạn nhân đã bị cưỡng hi*p. Nguyên nhân tử vong là do bị siết cổ B(32 tuổi) bị bạo hành còn dã man hơn A với 50 vết bầm tím trên khắp cơ thể. Một con dao làm bếp vẫn còn đang găm vào ngực, xuyên qua xương sườn thẳng tim.
Nguyên nhân tử vong là mất máu cấp do vết thương thấu ngực. Dù không phát hiện tinh trùng của hung thủ trên người B nhưng có rất nhiều chi tiết cho thấy B đã bị tra tấn tình dục trước khi chết. (Mình xin không dịch chi tiết đoạn này vì quá ám ảnh) Đặc biệt điểm chung của hai nạn nhân là đều bị hung thủ cắt gân chân, có thể là để không cho hai người chạy thoát được. Không có dấu hiệu nào cho thấy đây là một vụ giết người để trôm cắp tài sản.
Trang báo đưa tin về vụ án.
Ngoài ra, trong túi quần của nạn nhân A có một tờ hóa đơn của siêu thị mà A đang làm, phía sau có dòng chữ được cho là của nạn nhân cố gắng lưu lại trong tuyệt vọng mong có ai đó có thể phát hiện và cứu họ, nội dung như bên dưới: Đang bị đuổi theo Làm ơn hãy cứu tôi Người đàn ông này là người xấu Cảnh sát phán đoán rằng hung thủ khả năng chỉ có một người từ lời nhắn của A. Ngoài ra, vào những năm 1970-1980 thì kỹ thuật xét nghiệm ADN vẫn còn hạn chế nên cảnh sát chỉ có thể xác định hung thủ là người có nhóm máu O từ tinh trùng còn lưu lại của hắn trên người nạn nhân.
Tang vật duy nhất của vụ án là con dao bị găm vào người nạn nhân B tuy nhiên cảnh sát không thể tìm ra nơi hung thủ mua nó. Ngọn núi hiện trường vụ án bình thường là nơi mà nhiều người dân địa phương hay tổ chức đi dã ngoại hoặc hái rau rừng, rất âm u và tối tăm vì xung quanh nhiều cây cối và rừng trúc nên có rất nhiều khó khăn trong việc khoanh vùng đối tượng để tìm ra hung thủ. Ngoài ra trước khi vụ án này xảy ra đã từng có báo cáo về những vụ án cưỡng hiếp ở đây.
Với số lượng thông tin ít ỏi như vậy, cảnh sát cũng kịp khoanh vùng được 5 nghi phạm: Nghi phạm 1,2: Hai thanh niên làm công nhân xây dựng, thuộc một băng đảng bất hảo thường xuyên lui tới ngọn núi. Một trong hai người cũng bị cho là có những hành vi và cư xử khác thường sau vụ án. Tuy nhiên cuối cùng đã bị loại ra khỏi danh sách nghi phạm do có bằng chứng ngoại phạm từ lời khai của một đồng nghiệp Nghi phạm 3: một người đàn ông thường xuyên mang theo một con dao lảng vảng quanh ngọn núi.
Vụ án của nạn nhân C.
Hắn còn bị cáo buộc rằng hay trêu ghẹo những người phụ nữ đến núi hái dương xỉ. Mấu chốt quan trọng là sau khi vụ án xảy ra nghi phạm 3 đột nhiên biến mất và cảnh sát đã đăng lệnh truy nã, tuy nhiên vẫn không tìm được tung tích Nghi phạm 4: biệt danh Kẻ ăn trôm nấm. Nghi phạm 4 được cho là hay lui tới ngọn núi, trên người mang theo dao để hái trôm nấm. Giống như nghi phạm 3, nghi phạm 4 sau vụ án cũng mất tích một cách bí ẩn.
Nghi phạm 5: Chồng của nạn nhân B. Bị đưa vào danh sách nghi phạm do đã dùng tiền bảo hiểm của B để tiêu xài xa hoa ngay sau cái chết của vợ. Tuy vậy B cũng có chứng cứ ngoại phạm. Hai kẻ khả nghi nhất trong danh sách này là nghi phạm 3 và 4 đã cao chạy xa bay, do đó cảnh sát mặc dù đã cố gắng hết sức nhưng vẫn không thể tìm ra dấu vết hung thủ. Vụ án rơi vào ngõ cục. Tuy nhiên, đáng chú ý là khoảng 5 năm sau, một vụ án giết người tàn bạo khác được cho là có liên quan đến vụ án này đã xảy ra.
Nạn nhân là C, một người nội trợ và cũng là đồng nghiệp của A và B ở siêu thị. C được phát hiện bị đâm ở cổ và lưng, bị quấn vào một tấm nệm và bị châm lửa đốt cháy cùng căn nhà mình. Cảnh sát phát hiện ra thi thể của C trong đống tàn tro của căn nhà. Xung quanh vụ án này, có nhiêu tin đồn cho rằng có một bí mật không được cảnh sát công khai trong vụ án của A và B: thì ra cùng A và B đi lên ngọn núi vào cái ngày định mệnh ấy còn có C nhưng cô đã ra về sớm hơn nên đã giữ được mạng sống của mình.
Phác họa hung thủ.
Cảnh sát và truyền thông đã kí một văn bản thỏa thuận không công khai chi tiết này và danh tính của C, nhằm bảo vệ sự an toàn của C khỏi sự truy sát của hung thủ. Tuy nhiên cuối cùng thì C vẫn không thể tránh được cái chết. Tuy vậy, trong buổi họp báo về vụ án của C cảnh sát cũng không đề cập về sự liên quan của hai vụ án cũng như truyền thông hoàn toàn im lặng trước thông tin về văn bản thỏa thuận với cảnh sát. Trong vụ án này cảnh sát cũng không thể tìm ra hung thủ như vụ án của A và B, cả hai vụ án đều chịu một kết cục mở cho tới ngày hết hiệu lực điều tra.
Nguồn: An Phạm